Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Tôi sẽ chia tay dù còn yêu thương em

Tôi đã tự hỏi nhiều lần: "Nếu quay lại lần đầu gặp cô, liệu tôi sẽ làm gì?" Chắc chắn, tôi vẫn sẽ lục tung cả công ty lên để tìm bằng được số điện thoại của cô bé...

Hồi đó, sau khi có được số điện thoại của cô bé, tôi đã suy nghĩ nhiều và đắn đo. Cô bé khá xinh và dịu dàng. Tôi đã từng có vợ và hai con nhỏ. Tôi quyết định là sẽ liều một lần, tới đâu tính tới đó... Chúng tôi đã yêu nhau. Tất cả như một giấc mơ. Tình yêu mà chúng tôi dành cho nhau rất đẹp, rất nhiều những kỷ niệm vui vẻ và hạnh phúc bên nhau. Tôi hơn cô bé 7 tuổi.

Đã gần 8 tháng chúng tôi quấn quít với nhau như hình với bóng, nhưng chỉ khi rời khỏi công ty. Chúng tôi quyết định giữ kín vì tôi không muốn mọi người trong công ty biết rằng em, một cô bé xinh xắn lại đi yêu một người đã từng có gia đình và con nhỏ, thậm chí rất xí trai. Tôi đến nhà cô bé chơi thường xuyên hơn, mọi người cũng thân thiết với tôi như người nhà.

Một ngày người yêu cũ của cô bé muốn quay lại. Chàng trai này lúc trước chia tay cô bé và về quê sống, 5 tháng sau đòi nối lại. Vấn đề của tôi bắt đầu từ đây, cô bé lưỡng lự giữa tôi và người cũ. Cuối cùng, cô bé chọn quay lại với người cũ và xin lỗi tôi. Cô bé nói thương tôi nhưng ngần ngại bước tiếp khi tôi còn hai đứa con nhỏ. Cô quay lại với người cũ dù biết rằng đường đi không suôn sẻ. Cô thừa nhận tôi hơn người cũ về mọi mặt nhưng nếu cô không quay lại, không biết anh ta sẽ sống ra sao. Cô cảm thấy tội nghiệp và xót xa khi nhìn anh ta buồn và thất vọng.

Tất cả như sụp đổ trước mắt. Tôi vẫn cố gắng níu kéo, vẫn gặp gỡ, vẫn đến nhà cô chơi. Tôi biết em vẫn còn yêu tôi nhiều lắm. Những cử chỉ thân mật, những nụ hôn nhẹ khi tôi đang ngủ... tôi nào tin được chúng tôi đang chia tay. Tôi cũng xác định rằng tôi chấp nhận chia tay em, vì muốn em hạnh phúc với người mà em đã chọn. Tôi còn tự nguyện tìm việc làm cho anh ta. Tôi làm việc này ngay cả khi người cũ dằn mặt tôi trước đó vì "dám" quen cô bé.

Gần đây nhất, khi đang đi làm chung đường, anh ta thấy chúng tôi nên đã có một hành động hết sức xấu: đánh tôi, ép xe cô bé vào lề đường để nói chuyện. Ngày hôm đó cô bé lại bị anh ta ép nghỉ làm giống lần trước đó. Riêng tôi, bảo vệ khu vực khuyên không nên ở lại, họ sẽ xử lý vụ việc. Sau lần này cô bé vẫn bỏ qua cho anh ta với lý do rằng: Bình thường anh ta không như vậy, do có người nói gì đó nên mới đánh tôi.


Tôi không đau vì bị đánh, mà đau vì em vẫn bênh vực cho người cũ. Em nói rằng em có lỗi với tôi nhiều lắm, nhiều lúc bên em mà tôi không cầm được nước mắt. Ở bên em nhưng tôi vẫn cảm thấy nhớ. Tôi nghĩ về em mọi lúc mọi nơi. Nhiều lần tôi bị ảo giác đánh lừa, khó nhận ra rằng đó không phải là em, tôi lại chìm vào những nỗi đau. Em nói rằng em sẽ giảm bớt tần suất gặp tôi, sẽ ít nói chuyện với tôi hơn, tôi sẽ quên được em.

Chuyện của tôi và em lại bắt đầu sang một trang mới. Nhân viên công ty biết về mối quan hệ của chúng tôi. Những người nhiều chuyện bắt đầu đồn thổi theo ý của họ. Thậm chí sếp của cô bé còn nhờ một người quen về nói với gia đình cô bé rằng chúng tôi đang quen nhau. Gia đình muốn cô bé chia tay với tôi, mặc dù họ biết tôi đối xử với cô bé và gia đình rất tốt. Tôi nói với cô bé tôi sẽ đến nhà giải thích, trình bày một lần về tất cả. Bởi vì nếu tôi âm thầm ra đi, không đến nhà thì tôi thật là một người thiếu trách nhiệm. Gặp chuyện thì trốn mất để em một mình bị gia đình trách móc. Tôi không thể nào để chuyện đó xảy ra được.

Tôi sẽ sắp xếp một ngày để đến nhà cô bé, sau đó ra đi. Tôi đã cố gắng nhiều. Tôi không thể cố gắng hơn được nữa. Chẳng lẽ tôi phải chấp nhận câu nói: "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"...

Qua tất cả những gì đã kể, tôi mong nhận được những comment của mọi người. Nhưng tôi biết rằng hầu hết các bạn sẽ khuyên tôi nên dừng lại...Và tôi sẽ dừng lại.

Minh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

| Blogger Templates
Scroll To Top